TỪ BÀI BÀN LUẬN VỀ PHÉP HỌC CỦA LA SƠN

*

*

Tuyển chọn những bài bác văn tốt Từ bài bác Bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan liêu hệ giữa học và hành ngắn gọn.

Bạn đang xem: Từ bài bàn luận về phép học của la sơn

Các bài bác văn mẫu được biên soạn, tổng hợp chi tiết, đầy đủ từ các bài viết tốt, xuất sắc nhất của các bạn học sinch trên cả nước. Mời các em thuộc tham mê khảo nhé!

Dàn ý Từ bài Bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan tiền hệ giữa học cùng hành ngắn gọn

1. Mở bài

- Từ bài xích tấu “Bàn luận về phxay học” của La Sơn Phu Tử, dẫn dắt đến mối quan hệ giữa học với hành.

2. Thân bài

* Quan điểm về việc học của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp

- Học để mở sở hữu kiến thức, sau sở hữu những kiến thức đã học trong sách vở áp dụng vào thực tiễn.

* Cắt nghĩa:

- “Học” là quy trình học hỏi, tiếp thu kiến thức

- “hành” là hoạt động thực hành, áp dụng vào thực tiễn

=> “Học đi đôi với hành” là biến những kiến thức đã học được thành kĩ năng kĩ xảo, vận dụng vào thực tiễn.

* Tại sao học phải đi đôi với hành?

- Học để mở rộng hiểu biết, trình độ, kiến thức của bản thân à Giúp đến cuộc sống, công việc thuận lợi, hiệu quả hơn.

--> Học nhưng không vận dụng vào thực tiễn thì cũng trở nên vô nghĩa. Kiến thức đã học trở thành lí thuyết suông không tồn tại giá trị.

- Nếu không có những hiểu biết, không có kiến thức thì hoạt động thực hành cũng không hiệu quả

--> Nếu thực hành mà không có cơ sở lí thuyết sẽ chậm chạp, không hiệu quả, đặc biệt là vào thời đại khoa học kĩ thuật không ngừng phân phát triển như thời buổi này.

* Bàn luận

- La Sơn Phu Tử đã nhận thức cùng chỉ ra được mối quan lại hệ mật thiết giữa học và hành.

- Học tạo cơ sở nền tảng, là ngọn đèn soi sáng đến mọi hoạt động thực hành, vận dụng vào thực tiễn.

3. Kết bài

Khẳng định mối quan tiền hệ của học cùng hành. Rút ít ra bài bác học mang lại bản thân.

Từ bài xích Bàn luận về phnghiền học hãy nêu suy nghĩ về mối quan tiền hệ giữa học cùng hành ngắn gọn - Bài mẫu 1


Từ xưa tới nay, mối tương quan liêu chặt chẽ giữa học với hành đã được nhiều người quan tâm, bàn luận.Học quan liêu trọng hơn hành tuyệt hành quan lại trọng hơn học? La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã góp một ý kiến xác đáng về vấn đề này vào bài xích Bàn luận về phxay học: Phép dạy, nhất định theo Chu Tử. Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ tởm, chư sử. Học rộng rồi tóm lược mang đến gọn, theo điều học nhưng có tác dụng. Họa may kẻ anh tài mới lập được công, nhà nước nhờ thế mà vững im. Đó mới thực là mẫu đạo ngày nay có quan tiền hệ tới lòng người. Xin chớ bỏ qua.

Ý kiến trên đây của ông là sự đúc kết khiếp nghiệm sau bao năm nghiền ngẫm với áp dụng trong thực tế phương pháp dạy với học của Chu Tử (tức Chu Đôn Di), một bậc thầy của Nho giáo đời Tống mặt Trung Quốc. Trong phép học của Chu Tử, Nguyễn Thiếp nhấn mạnh đến mối quan tiền hệ giữa học cùng hành: học rộng rồi nắm lược mang lại gọn, theo điều học cơ mà có tác dụng. Vậy, họ phải search hiểu xem học là gì? hành là gì?

Học là hoạt động tiếp thu những tri thức của nhân loại đã được đúc kết qua mấy ngàn năm lịch sử. Chúng ta có thể học ở trường qua sự truyền thụ của thầy cô, học ở bạn bè; tự học qua sách vở với học ở thực tế đời sống. Học để làm nhiều tri thức, nâng cấp trình độ hiểu biết. Học để tất cả thể làm chủ bản thân, làm chủ công việc của bản thân cùng góp phần hữu ích vào sự nghiệp phổ biến của đất nước, dân lộc. Theo Nguyễn Thiếp, muốn bao gồm kết quả tốt phải gồm phương pháp học tốt. Trước hết phải học từ thấp đến cao. lúc học phải biết bắt lược kiến thức cơ bản đế dễ nhớ, dễ vận dụng. Theo bí quyết nói bây giờ là ta phải biết sơ đồ hóa kiến thức, biết cầm tắt nội dung văn bản đã học.

Hành là quy trình vận dụng những kiến thức đã học vào những công việc hằng ngày. Ví dụ như một bác sĩ những kiến thức tiếp thu được vào suốt quy trình đào tạo sáu, bảy năm ở trường đại học để vận dụng vào việc chữa bệnh mang lại nhân dân. Những kiến trúc sư, kĩ sư xây dựng đem kiến thức đã học để thiết kế cùng kiến tạo bao công trình xây dựng như nhà máy sản xuất, bệnh viện, trường học, công viên... để phục vụ đời sống nhỏ người.

Anh người công nhân trong xưởng vật dụng vận dụng lí thuyết để cải tiến kĩ thuật, cải thiện chất lượng sản phẩm. Chị nông dân áp dụng khoa học vào đồng ruộng để gồm được những vụ mùa bội thu... Học sinc vận dụng những điều thầy dạy để làm cho một bài xích toán thù, một bài xích văn... đó là hành.

Bác Hồ cũng khẳng định: Học để hành, gồm nghĩa là học để tạo cho tốt, thực tế đến thấy gồm học gồm hơn. Ông thân phụ chúng ta ngày xưa đã nói: Bất học, bất tri lí. (Không học thì ko biết đâu là phải, là đúng). Mục đích cuối cùng của sự học là nhằm phục vụ cho mọi công việc đạt hiệu quả cao hơn. Nếu học được lí thuyết cho dù cao thâm đến đâu chăng nữa nhưng mà ko đem ra vận dụng vào thực tế thì việc học ấy chỉ tốn thời gian, công sức, tiền bạc mà thôi.

Ngược lại, hành mà không học thì hành ko trôi chảy. Trong học tập, học sinh muốn có tác dụng được một bài bác văn xuất xắc một bài tân oán thì ko những phải nắm vững lí thuyết mà hơn nữa phải biết vận dụng lí thuyết để làm từng kiểu bài bác cụ thể. Trong công việc, nếu ta chỉ làm theo kiến thức, theo tởm nghiệm mà lại không có lí thuyết soi sáng sủa thì năng suất công việc sẽ thấp với chất lượng không tốt. Cách tuân theo kiến thức chỉ đam mê hợp với những công việc giản đơn, không cần nhiều đến trí tuệ. Còn đối với những công việc phức tạp bao gồm tương quan đến khoa học kĩ thuật thì bọn họ bắt buộc phải được đào tạo bao gồm quy theo từng chăm ngành và trong suốt quá trình làm việc vẫn phải học tập ko ngừng. Có như vậy mới đáp ứng được yêu thương cầu ngày càng tốt của thời đại.

Quan niệm về học và hành của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp mang lại đến ni vẫn giữ nguim tính khoa học với tính thực tiễn của nó. Trong giai đoạn khoa học vạc triển với tốc độ nkhô nóng như hiện nay thì tri thức những công việc phức tạp. Lí thuyết đúng đắn bao gồm tác dụng soi sáng sủa, dẫn đường đến thực hành. Con người sẽ rút ít ngắn thời gian tìm mẫm, thử nghiệm và né tránh được những không nên lầm đáng tiếc. Lí thuyết gắn với thực hành sẽ thúc đẩy sản xuất vạc triển nkhô cứng hơn cùng đạt hiệu quả cao hơn.

Do đó, họ không thể coi nhẹ mục đích to lớn của việc học nhưng phải chú ý nhận, đánh giá chỉ đúng mức mối liên quan giữa học với hành. Học và hành phải đi đôi vì chưng chúng bao gồm tác động nhì chiều với nhau. Học hướng dẫn hành. Hành bổ sung, nâng cấp cùng làm cho việc học thêm hoàn thiện. Có học nhưng không có hành thì chỉ là ôm mớ lí thuyết suông. Trái lại, chỉ chú trọng thực hành nhưng ko chịu học hỏi thì làm cho việc gì thuộc cực nhọc khăn. Học và hành là nhị mặt của một quá trình, ko thể coi nhẹ mặt này xuất xắc mặt không giống.

Thực tế mang đến thấy vào tất cả những cấp học ngày này,phương châm học đi đôi với hànhlà hoàn toàn đúng. Những kiến thức mà chúng ta tiếp thu được từ bên trường, sách vở... phải được áp dụng vào thực tiễn cuộc sống để sáng tạo ra những thành quả vật chất, tinh thần phục vụ bé người.

Với cách lập luận chặt chẽ, bàiBàn luận về phnghiền họccủa Nguyễn Thiếp giúp bọn họ hiểu rõ mục đích của việc học là để làm người có đạo đức, bao gồm tri thức, tài năng, đặng góp phần thúc đầy sự hưng thịnh của đất nước, chứ ko phải để cầu danh lợi theo kiểu "vinch thân phi gia". Muốn học tốt phải tất cả phương pháp đúng: Học rộng rồi tóm lược mang lại gọn, theo điều học cơ mà làm; đặc biệt học phải đi đôi với hành.

Từ bài bác Bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan lại hệ giữa học cùng hành ngắn gọn - Bài mẫu 2

Trong bài bác tấu gửi vua Quang Trung trong thời điểm tháng 8 năm 1791, ở phần "Bàn luận về phxay học", La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp tất cả viết: "Học rộng rồi tóm lại đến gọn, theo điều học mà lại làm". Như vậy, cách họ mấy trăm năm, La Sơn Phu Tử đã nhận ra được tầm quan lại trọng của phương pháp học tập kết hợp giữa lí thuyết với thực hành. Điều đó cho chúng ta biết rằng giữa hai yếu tố "học" và "hành" tất cả mối quan hệ mật thiết với nhau không thể bóc rời.

Vậy, "học" là gì? Học là quá trình tiếp thu tri thức và biến những tri thức được tiếp thu ấy thành vốn hiểu biết của bản thân. Việc học không chỉ đơn thuần thông qua việc hướng dẫn giảng dạy của thầy cô, sự truyền thụ gớm nghiệm của những người lớn tuổi Nhiều hơn thông qua sự trao đổi với của bạn bè, qua việc đọc, nghiên cứu tài liệu, sách vở và quan lại gần kề từ thực tế cuộc sống. Tuy nhiên, "học" chỉ dừng lại ở khâu lí thuyết. Muốn biến những điều đã học thành thực tế, nhất thiết phải thông qua lao động thực hành.

Xem thêm: Nghĩa Của Từ Gourmet Là Gì ? (Từ Điển Anh Câu Ví Dụ,Định Nghĩa Và Cách Sử Dụng Củagourmet

"Hành" là những thao tác làm việc nhằm vận dụng các kĩ năng, kiến thức đã tiếp thu vào việc giải quyết những tình huống, những vấn đề cụ thể. Không một môn học làm sao lại không có phần thực hành. Việc thực hành thể hiện qua những bài bác tập sau khi vừa học lí thuyết, qua các tiết thí nghiệm thực hành các bộ môn Lý, Hóa, Sinh; qua những làm việc vận động ở bộ môn Thể dục. Theo La Sơn Phu Tử trình diễn vào phần "bàn luận về phxay học" thì "hành" là việc vận dụng đạo lý của thánh hiền vào cuộc sống, biến những triết lý trừu tượng thành việc làm cụ thể nhằm thể hiện nhân phương pháp, phẩm giá của con người.

Chủ tịch Hồ Chí Minch có nói: "Học cơ mà ko hành thì học bất lợi, hành mà lại không học thì hành ko trôi chảy". Lời dạy trên của Bác cũng góp phần khẳng định mối quan hệ mật thiết với tương hỗ giữa nhì yếu tố "học" cùng "hành" trong cuộc sống.

Việc thực hành có tác dụng củng cố kiến thức, khắc sâu những điều đã học. Người có học mà lại không biết ứng dụng những điều đã học vào thực tế thì việc học ấy trở thành bất lợi. Sau mỗi bài bác học lí thuyết là bài bài tập để củng cố, sau mỗi tiết thí nghiệm thực hành là kiến thức đã học được khắc sâu hơn. Nếu không có những tiết bài xích tập và thí nghiệm thì những điều chúng ta đã học sẽ trở thành mớ lý thuyết suông không có tác dụng gì.

Đối với sĩ tử ngày xưa, đi học là để hiểu rõ Đạo. Đó là lẽ đối xử hằng ngày giữa bé người với nhau. Người đi học nhưng không hiểu rõ đạo, ko biết vận dụng đạo lý thánh hiền để cư xử với nhau nhưng chỉ "đua nhau lối học hình thức hòng cầu danh lợi, không còn biết đến tam cương, ngũ thường". Chắc chắn điều đó sẽ dẫn đến kết quả "chúa tầm thường thần nịnh hót". Và hậu quả tất yếu sẽ là "nước mất nhà chảy ".

Ngược lại, nếu mọi người biết vận dụng lẽ đạo vào trong cuộc sống thì làng mạc hội sẽ tốt đẹp hơn nhiều. La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã nhấn mạnh "Đạo học thành thì người tốt nhiều, người tốt nhiều thì triều đình tức thì ngắn mà lại thiên hạ thịnh trị".

Tuy nhiên việc thực hành muốn đạt đến thành công xuất sắc cần phải gồm phương châm khơi gợi dẫn dắt của lí thuyết. Những kiến thức đã học luôn luôn có tác dụng định hướng, dẫn dắt để việc thực hành được tốt hơn. Người thực hành cơ mà không tồn tại sự dẫn dắt của học vấn thì rất khó có hy vọng đạt được mục đích, chẳng không giống gì một người đi vào trơn đêm nhưng mà không có ánh sáng của ngọn đuốc soi đường. Không một học sinch nào tất cả thể có tác dụng được bài xích tập cơ mà không căn cứ vào những công thức hay định lý đã học. Cũng không một ai thành công xuất sắc ngay lập tức ở thí nghiệm đầu tiên nhưng mà không tồn tại sự hướng dẫn thao tác của thầy cô. Qua bài tấu, để củng cố với đẩy mạnh mục đích của việc học, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã thiết tha đề nghị xin vua Quang Trung cầm đổi phương pháp học tập làm sao cho mê say hợp: "Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ khiếp, chư sử. Học rộng rồi nắm lược đến gọn, theo điều học mà lại có tác dụng."

Có một phương pháp học tập tốt với đúng đắn, kết hợp với những thao tác làm việc thực hành bài xích bản, chắc chắn kết quả học tập sẽ được nâng cao với "kĩ năng mới lập được công. Triều đình nhờ thế cũng được vững yên".

Tóm lại, từ việc tìm kiếm hiểu bài xích tấu "Bàn luận về phép học" của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, em nhận thấy hai yếu tố "học" với "hành" đều có tầm quan liêu trọng như nhau cùng quan lại hệ mật thiết cùng nhau. "Học" gồm phương châm dẫn dắt việc "hành" với "hành" gồm tác dụng củng cố khắc sâu cùng hoàn chỉnh việc "học". Từ đó, em phải gắng đổi phương pháp học tập làm sao để cho đúng đắn, biết kết hợp vận dụng tốt cả hai yếu tố "học" và "hành" để nâng cao trình độ học vấn của bản thân cùng áp dụng linh hoạt vào thực tế.

Từ bài Bàn luận về phxay học hãy nêu suy nghĩ về mối quan liêu hệ giữa học cùng hành ngắn gọn - Bài mẫu 3

“Học rộng rồi bắt lại mang lại gọn, theo điều học nhưng làm” – Đây là một câu được trích từ bài“Bàn luận về phxay học” củaLa Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp. Bài tấu này được gửi đến vua Quang Trung vào tháng 8 năm 1791. Qua bài bác bàn luận này, Nguyễn Thiếp đã nêu ra tầm quan liêu trọng của việc học đi đôi với hành mang đến vua Quang Trung biết. Và dù cho là thời Quang Trung, xuất xắc hiện tại, việc học cùng hành luôn luôn tất cả một mối quan lại hệ mật thiết với nhau – “Học phải đi đôi với hành” thì mới là “học thật”.

Vậy, học được định nghĩa như thế nào?. Có thể hiểu, học là một quá trình hỗ trợ chúng ta thu nạp thêm kiến thức với biến kiến thức đó trở thành hiểu biết của bản thân bản thân. Việc học, không chỉ đơn giản là học từ thầy thầy giáo, ta có thể học ở bất cứ đâu và bất cứ thời điểm làm sao. Có thể học hỏi ghê nghiệm từ những người lớn tuổi, tuyệt học hỏi trao đổi với bạn bnai lưng, hoặc có thể tự học, tự tìm kiếm tòi trải qua sách vở hoặc những trải nghiệm thực tế. Tuy nhiên, nếu chỉ dừng lại ở chữ học, thì việc này chưa thật sự có ý nghĩa. Vì học là để mang lại bản thân, học phải hữu ích với bản thân, với thôn hội. Mọi thứ ta học, ta ghi nhớ trong đầu, phải được áp dụng vào thực tế thì mới đúng chuẩn và xứng đáng với những gì ta học. Hay gồm thể nói, lý thuyết phải được đưa vào cuộc sống, phải thực hiện qua hành động, lao động thực tế thì mới là “lý thuyết sống” còn không, chúng chỉ là lý thuyết suông. Đó đó là lý do nhưng ta phải có “Hành”.

Vậy hành là gì? Hành đó là những hoạt động, những các bước, những thao tác làm việc vận dụng, những cách giải quyết phù hợp với tình huống thực tế. Hành là “chiếc động của lý thuyết” Khi áp dụng vào thực tế. Lý thuyết chỉ gồm một, nhưng Lúc ra ngoài thực tế, mỗi trường hợp, ta sẽ lại tất cả biện pháp áp dụng lý thuyết khác biệt. Có thể nói, hành là hành động, là sự biến hóa dựa bên trên cơ sở lý thuyết vững chắc. Và hành sẽ hỗ trợ chúng ta khẳng định vững chắc và nắm rõ hơn những lý thuyết đã học. Đúng như lời Bác Hồ đã căn dặn‘Học mà lại ko hành thì học vô ích, hành mà lại không học thì hành không trôi chảy”. Lời dạy này đã khẳng định mối quan lại hệ chặt chẽ giữa “học” với “hành”. Học với hành luôn luôn phải đi bình thường và bổ trợ cho nhau. Hành là nơi áp dụng những lý thuyết đã học, góp chứng bản thân, củng cố với làm rõ những gì đã học. Còn học lại là nơi cơ sở, bắt nguồn của mọi việc hành, bao gồm học thì hành mới vững chắc và an toàn. Đó là nguyên nhân cơ mà các môn học luôn luôn gồm phần thực hành. Từ các thực nghiệm thí nghiệm lý, hóa, sinh, ta tất cả thể hiểu được những phương trình, phxay tân oán, lý thuyết nặng nề hiểu từ lý thuyết của chúng. Trong chỉ dừng lại ở đó, với La Sơn Phu Tử, trong bàn luận về phnghiền học” thì “hành” là còn là một sự áp dụng đạo lý của thánh hiền vào cuộc sống, biến triết lý thành thực tế để trả thiện nhân bí quyết, phẩm giá bán của con người. Đối với người xưa, học không chỉ có tác dụng người, học còn để hiểu Đạo. Đó lẽ lẽ sống, lẽ cư xử đối đãi giữa người với người. Có học, mới hiểu rõ Đạo, mới biết vận dụng đạo lý thành hiền vào cuộc sống. Học ko phải là “đua nhau lối học hình thức hòng cầu danh lợi, không hề biết đến tam cương, ngũ thường”. Vì giải pháp học vày danh lợi phù phiếm này chỉ khiến “nước mất đơn vị tan”, sản hiện ra một thế hệ “chúa tầm thường, thần nịnh hót”.“Đạo học thành thì người tốt nhiều, người tốt nhiều thì triều đình tức thì ngắn cơ mà thiên hạ thịnh trị” – Đây đó là những gì mà lại La Sơn Phu Tử đã bàn luận vào tấu chương của bản thân.

Và tất nhiên, học bao gồm hành, thì hành cũng phải có học. Nếu không có lý thuyết làm cơ sở, thì việc hành biết bắt đầu như thế nào, cùng hành như thế như thế nào là đúng đắn. Thực hành phải bao gồm lý thuyết định hướng, như vậy sẽ bớt được rất nhiều thời gian, và giảm thiểu những điều xấu, rủi ro ko hy vọng muốn. Đạo làm người cũng vậy, biện pháp cư xử, đối nhân xử thế cũng vậy. Cần có người đi trước dẫn lỗi đưa đường, thì đạo mới đi đúng hướng, người mới tất cả thể “thành nhân”. Qua bài xích luận, Phu Tử cũng đã đưa mang lại vua Quang Trung một phương pháp học đúng đắn: “Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc.Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ ghê, chư sử. Học rộng rồi nắm lược mang đến gọn, theo điều học cơ mà có tác dụng.” Giáo dục đúng biện pháp, vận dụng hợp lý thì “hào kiệt mới lập được công. Triều đình nhờ thế cũng được vững yên”.

Như vậy, từ bài bác tấu “Bàn luận về phxay học” Nguyễn Thiếp, ta có thể thấy “học” với “hành” đều có tầm quan lại trọng như nhau và quan liêu hệ mật thiết, không thể tách bóc rời. “Học” tất cả phương châm dẫn dắt việc “hành” và “hành” bao gồm tác dụng củng cố, chứng minc và trả thiện việc học. Từ đó, họ cần phải điều chỉnh phương pháp học làm thế nào cho phù hợp, học cần vận dụng lý thuyết hợp lý để đạt kết quả tốt.

Từ bài xích Bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan lại hệ giữa học cùng hành ngắn gọn - Bài mẫu 4

Một vào những điều trọng yếu nhất của phương pháp học tập là "Học đi đôi với hành". Nguim lí ấy đã được ông cha ta nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Trong bài bác tấu "Bàn luận về phép học" gửi vua Quang Trung, La Sơn Phu Tử cũng bao gồm viết, cần phải "theo điều học cơ mà làm". Tuy vậy, nhiều người trong họ còn chưa hiểu rõ, hiểu một biện pháp đầy đủ ngulặng lí ấy, chân lí ấy.

Vậy, thế nào là "học đi đôi với hành"? Thế làm sao là "theo điều học mà làm?". Học là học tập, học văn hóa, ngoại ngữ, học lí thuyết về khoa học kĩ thuật... Hành là hành động, là hoạt động. Học đi đôi với hành gồm nghĩa là vừa học văn hóa, lí thuyết vừa tập tành, vận dụng; lấy lí thuyết soi sáng thực hành, lấy thực hành củng cố lí thuyết; học tập phải gắn liền với sản xuất, với các hoạt động khác, nhất là hoạt động buôn bản hội. "Theo điều học cơ mà làm" có nghĩa là biến những kiến thức đã học được thành kĩ năng kĩ xảo, vận dụng những điều đã học được để có tác dụng ăn, phải biết làm theo những điều đã học để phục vụ lao động sản xuất, để ứng dụng vào cuộc sống. Đúng như cụ Phan Bội Châu đã chỉ rõ: "Học là bắt chước, học là cầu đến biết, học là để mà lại làm".

Tại sao phải "học đi đôi với hành"? Tại sao lại phải "theo điều học nhưng làm”. Không học cgiỏi, học vẹt, học lí thuyết suông. Không thể học sáo rỗng, tất cả thể đọc thiên tởm vạn quyển, "chữ chứa đầy bụng", nhưng khi bước vào đời thì dại ngơ, rỗng tuếch, trở thành kẻ "thầy dở, thợ dốt". Vì không "học đi đôi với hành", vì chưng không biết "theo điều học mà lại làm" đề nghị nhiều người "đua học hình thức cầu danh lợi" như La Sơn đã chê trách rưới. Cho cần học tập phải thiết thực cùng hữu ích.

Học luận lí là để bồi dưỡng phẩm hạnh, để trở thành nhỏ ngoan, trò giỏi, người công dân tốt. Học những môn khoa học làng mạc hội nhân văn không chỉ để tất cả những hiểu biết, những kiến thức về văn, sử, địa,... mà hơn nữa để bồi dưỡng trọng điểm hồn,... Học ngoại ngữ phải tập nói, tập dịch, để đọc sách, để có thêm một công cụ nhưng mà làm ăn, mà lại tiến thủ, chứ đâu phải là để nói một vài câu tiếng Tây, tiếng Tàu, tiếng Anh, tiếng Nhật... đến oai! Nước ta đang bên trên dường phát triển cùng hội nhập quốc tế, cho nên vì thế "học đi đôi với hành", "theo điều học nhưng làm" là những phương châm giúp bọn họ cải tiến phương pháp học tập. Các môn khoa học tự nhiên là cực kì quan liêu trọng, sẽ trang bị cho tkhô cứng thiếu nhi bao kiến thức khoa học, kĩ thuật hiện đại. Phòng thư viện, chống thí nghiệm, chống học bộ môn, nhất là chống laptop,... đã với đang được xây dựng, vạc triển ở các trường tiểu học, trường phố thông trên phạm vi cả nước đã cho thấy việc "học đi đôi với hành", "theo điều học cơ mà làm" được ngành giáo dục cùng làng mạc hội quan tâm, coi trọng như thế nào. Các phong trào mang ý nghĩa xã hội rộng lớn của học sinch, sinh viên những năm gần đây như "trào lưu tình nguyện", đóng góp quỹ từ thiện xóa đói giảm nghèo, giúp những người khuyết tật, những nạn nhân chiến trỡ... ko chỉ thể hiện tình tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách nát, ngoại giả cho thấy trường học đã gắn liền với cuộc sống làng hội, phương châm "học đi đôi với hành" được hàng chục triệu thầy cô giáo và học sinch nhiệt liệt cửa hàng triệt, hưởng ứng.

Những hoạt động như cắm trại, du lịch tham quan, du lịch, sưu tầm văn học dân gian ở quê hương mình; những việc làm cho như trồng hoa, trồng cây, có tác dụng sạch trường, đẹp lớp,... là vô cùng thiết thực, đúng là "theo điều học nhưng làm". Quét bên, lau nhà, nấu cơm, giặt quần áo vào gia đình là những công việc giúp tuổi trẻ trở bắt buộc túa vát, khéo léo, biết yêu thương đỡ đần bố mẹ, sớm ra đời những đức tính tốt đẹp như siêng năng cần con quay, yêu thương lao động cùng biết quý trọng người lao động.

"Học đi đôi với hành", biết "theo điều học mà làm" là rất thiết thực, bổ ích. Nhờ đó nhưng lí thuyết được khắc sâu, lí thuyết được thực hành soi sáng, vừa học vừa tập, vừa ôn vừa luyện, bắt buộc dễ hiểu, dễ nhớ. Học đi đôi với hành hướng học sinh, sinh viên biết kiếm tìm tòi, nghiên cứu, phát minh sáng tạo. Trong những kì thi "tuổi trẻ sáng tạo” ta thấy tuổi trẻ Việt Nam đã biết "theo điều học cơ mà làm", gồm nhiều phát minh sáng tạo, ứng dụng trong lĩnh vực tin học với công nghệ thể hiện tài năng, trí tuệ Việt Nam.

"Học đi đôi với hành", "theo điều học nhưng làm" là phương châm, phương pháp giúp học sinch, sinh viên phát huy tinh thần chủ động, năng động vào học tập, sớm xác định được mục tiêu học tập đúng đắn. Học để mở mang tầm hiểu biết, để trở thành người lao động tất cả kĩ thuật, có khoa học để phục vụ công cuộc công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước.

Hiện tượng "học giả nhưng mà bằng thật", giao thương bằng giả hiện nay đâu chỉ là hội, chứng chạy theo bằng cấp, hư danh mà hơn nữa phản ánh một sự thật trong buôn bản hội ta là nhiều người chưa hiểu "học đi đôi với hành", "theo điều học nhưng mà làm".

Con đường học tập đi tới tương lai của tuổi trẻ Việt Nam cực kì tươi sáng cùng rộng mở. "Học đi đôi với hành", "theo điều học nhưng làm", là những bài bác học thiết thực, bổ ích đối với họ. Những lời Bác Hồ viết trong "Thư trung thu" - 1952, thời buổi này đọc lại ta càng thấy thấm thía:

"Mong những con cháu cố gắng

Thi đua học với hành;

Tuổi nhỏ có tác dụng việc nhỏ,

Tuỳ theo sức của bản thân.

Để tyêu thích gia phòng chiến

Để gìn giữ độc lập.

Các con cháu hãy xứng đáng

Cháu Bác Hồ Chí Minh".---/---

Trên đây là một số bài văn mẫu Từ bài bác Bàn luận về phnghiền học hãy nêu suy nghĩ về mối quan tiền hệ giữa học cùng hành ngắn gọnmàTop lời giải đã biên soạn. Hy vọng sẽ giúp ích những em vào quy trình làm bài bác với ôn luyện cùng tác phẩm. Chúc các em bao gồm một bài bác văn thật tốt!